Mộc mạc nhưng khó quên
Tôi rất thích
món canh rau mồng tơi nấu với mướp và tôm khô. Không phải vì nó đặc biệt hay cầu
kỳ gì – ngược lại, món này rất đơn giản, chỉ vài nguyên liệu quen thuộc – nhưng
có lẽ vì chính sự đơn giản đó mà tôi luôn cảm thấy dễ chịu mỗi lần ăn.
![]() |
| Món canh mồng tơi mướp tôm khô dịu dàng của mẹ |
Mẹ tôi hay nấu
món này, đặc biệt là vào những ngày nắng. Bữa cơm trưa trong nhà thường mộc mạc:
cơm trắng, cá chiên hoặc thịt kho, thêm tô canh rau là đủ. Vậy mà chỉ cần có
món canh mồng tơi mướp thôi, bữa ăn như nhẹ hẳn đi. Ngọt thanh, mát lành, vừa
đưa cơm, vừa làm dịu người.
Mẹ
nấu không cầu kỳ, nhưng trọn vị
Mẹ không nấu kiểu
cầu kỳ, không phi hành, không dùng dầu. Mẹ bảo để canh được trong, nhẹ bụng,
không váng mỡ. Tôm khô mẹ chọn loại nhỏ, rửa sạch rồi ngâm sơ. Không ngâm lâu
vì mẹ nói tôm khô mà ngâm nhiều sẽ trôi hết vị ngọt. Sau đó mẹ giã tôm – chỉ
giã sơ, để tôm còn giữ được hình, mà khi nấu nước cũng ngọt hơn.
Mẹ đun nước, cho
tôm khô vào trước. Đợi nước sôi lên thì thả mướp cắt lát, rồi tới rau mồng tơi.
Nêm nếm nhẹ tay – chút muối, ít hạt nêm, xíu đường, một chút bột ngọt. Cuối
cùng là rắc tiêu.
Một
tô canh dịu dàng
Tôi thích cảm
giác ngồi vào bàn ăn, nhìn tô canh còn bốc khói. Nước trong veo, có lấm tấm thịt
tôm nổi lên, lát mướp xanh ngọc, rau mồng tơi mướt mắt. Nhìn thôi đã thấy mát
lòng.
![]() |
| Tô canh dịu dàng của mẹ – mát lòng và nhẹ bụng |
Canh vừa vào miệng là vị ngọt nhẹ lan ra. Ngọt kiểu tôm khô – không gắt, không sắc, mà dịu. Mướp mềm, rau mềm, nhưng vẫn có độ tươi. Không biết từ lúc nào, món canh này trở thành thứ mà chỉ cần ăn vào là thấy… dễ thở. Giống như một thứ nước uống cho tinh thần – vừa nuôi cơ thể, vừa làm lòng người lắng xuống một chút.
Một
món ăn chữa lành
Tôi không rõ người
khác ăn món này cảm giác thế nào, nhưng với tôi, nó giống như một thứ nhỏ xíu
trong đời sống thường ngày mà mỗi lần gặp lại đều khiến mình bình yên. Mẹ nấu
thường xuyên, không phải vì tôi thích, mà vì nó đơn giản, nhanh, và hợp với bữa
cơm gia đình. Còn tôi thích, chắc là vì... cái cảm giác được chữa lành mà nó
mang lại – nhẹ, mát, và đủ.
![]() |
| Có những món ăn không cần cầu kỳ, chỉ cần có mặt – như một người bạn cũ, khiến ta thấy nhẹ lại giữa ngày chộn rộn |
Có những ngày
trong tuần, mọi thứ hơi chộn rộn. Công việc, thời tiết, tâm trạng. Nhưng tới bữa
cơm, thấy tô canh mồng tơi đặt trên bàn, tự nhiên tôi thấy như được thở ra một
cái thật sâu. Không cần nói gì, không cần làm gì, chỉ cần múc một muỗng canh,
ăn chậm rãi, là thấy nhẹ lại.
Nhiều món ăn khiến
người ta ấn tượng vì cầu kỳ. Còn món này, tôi thương nó vì nó không cố để nổi bật.
Tự nhiên mà ngon. Tự nhiên mà dễ chịu. Tự nhiên mà thương. Và cũng tự nhiên mà
muốn viết lại đôi dòng về nó – như viết về một người bạn thân thiết, luôn có mặt,
chẳng ồn ào nhưng lúc nào cũng khiến mình thấy dễ sống hơn.
Bạn
muốn nấu thử? Đây là vài gợi ý nguyên liệu
✨Nếu bạn cũng muốn tự tay nấu thử món canh mồng tơi mướp tôm khô mộc mạc mà dịu dàng này, dưới đây là một vài nguyên liệu mẹ tôi hay dùng – bạn có thể tham khảo:
- 🦐
Tôm khô loại nhỏ, ngọt thanh
👉 Xem loại tôm khô sạch, vị ngọt tự nhiên tại đây - 🍲
Nồi inox/nồi sứ giữ vị, nấu canh không váng
👉 Gợi ý các loại nồi giữ nhiệt, không đục nước tại đây
Lời
kết
Những thứ giản dị
đôi khi lại là điều khiến lòng ta thấy bình yên nhất. Như món canh này – mộc mạc,
dịu dàng, mà cứ thế ở lại rất lâu trong ký ức.
![]() |
| Một tô canh đơn giản, nhưng khiến lòng nhẹ lại sau một ngày dài |
Nếu bạn có một
ngày hơi mệt, thử nấu một tô canh thật đơn giản, rồi ăn chậm rãi. Có khi, chẳng
cần gì nhiều hơn để lòng nhẹ lại – như tôi vẫn thấy mỗi lần ăn món canh này.
Bài viết này được chia sẻ bởi Trải
Nghiệm Vào Bếp - Nơi lan tỏa nơi lan tỏa niềm vui nấu ăn từ những điều giản
dị mỗi ngày.




0 Nhận xét